Gặp vợ tương lai

Chương 2

Ở trường, Đào Hi Văn là một cô gái hoạt bát nhanh nhẹn, nên mọi người đều rất yêu quý cô. Hi Văn có ngoại hình tuy không được xinh đẹp như các mỹ nhân nhưng lại khá nhỏ nhắn và dễ thương khiến cho ai cũng đều muốn bảo vệ. Đôi mắt bồ câu to tròn, hàng lông mày lá liễu, chiếc mũi cao thon gọn cùng đôi môi trái tim hồng.

Cô bạn đi tới chỗ Hi Văn, theo thói quen khoác vai bạn mình

"Văn Văn, chiều nay mình bùng tiết!!"

Hi Văn sửng sốt hất tay bạn mình ra, cô quay sang nhíu mày đẹp trách móc, cằn nhằn như một bà cụ

" Đinh Giai Kỳ!!?? Đây là lần thứ mấy trong tháng rồi hả!!??"

" Một tháng 30 ngày, cậu bùng hết 27 ngày rồi đó!!"

Đinh Giai Kỳ lại tiến tới khoác vai bạn mình, giọng nũng nịu

" Lần này nữa thôi, tớ hứa lần sau sẽ không bùng nữa!!! Nha, nha"

Đinh Giai Kỳ là bạn thân nhất của Hi Văn, hai người chơi với nhau từ nhỏ.Hi Văn luôn giúp Giai kỳ cúp học.

Lần nào Đinh Giai Kỳ chẳng hứa thế nhưng vì là bạn, cô cũng dễ mềm lòng nên đều đồng ý giúp. Mỗi tội Đinh Giai Kỳ này nghỉ quá nhiều, Hi Văn cô cũng chẳng có lý do nào để che giấu nữa

Đinh Giai Kỳ à, lần này cậu hãy tự xử lý đi. Hi Văn cô quyết sẽ nhắm mắt làm ngơ, không quan tâm nữa

Thấy Hi Văn không quan tâm tới mình, Giai Kỳ liền dùng tới bí kíp của riêng mình

Đinh Giai Kỳ cố tình đi lên trước mặt Hi Văn, nói bóng nói gió muốn cho người phía sau nghe thấy, cô thở dài một hơi

" Chiều nay, anh Hạo Hiên sẽ tới câu lạc bộ ẩm thực. Chỉ tiếc là có người....."

Hi Văn nghe thấy hai chữ Hạo Hiên liền sáng cả mắt. Hạo Hiên là đàn anh hơn cô một khóa, đã ra trường được một năm.

Anh ấy vừa hiền lành, thông minh, dịu dàng con gái cả trường này ai chả mê, Hi Văn cũng không ngoại lệ. Hi Văn từ lần đầu gặp đã thích đàn anh của mình rồi nhưng vẫn chưa có cơ hội nói chuyện vì cô khá nhát nhưng chỉ cần có cơ hội dù cho nhảy vào biển lửa cũng quyết nắm bắt

Có anh Hạo Hiên tới câu lạc bộ?

Đinh Giai Kỳ chắc chắn gạc người, anh Hạo Hiên tới câu lạc bộ ẩm thực làm gì!!?

Thấy có người vẫn không tin, Giai Kỳ liền tiếp tục nói vu vơ

" Không tin thì thôi, bỏ lỡ cơ hội ráng chịu à, tui hông biết đâu!!!" Cô thờ ơ vờ không quan tâm nói

Giai Kỳ biết thừa Hi Văn chắc chắn sẽ đồng ý. Con người mà đã va vào con đĩ tình yêu dù là trai hay gái thì đều chết mê chết mệt thôi

Người ta hay nói chết vì trai là cái chết tê tái, câu này có thể dùng cho Hi Văn



Không ngoài dự đoán Hi Văn thật sự đồng ý giúp Giai Kỳ bùng học, chỉ cần Giai Kỳ đưa cô đến câu lạc bộ

Buổi chiều hôm đó, ở câu lạc bộ thật sự có rất đông những đám con gái tụ tập lại. Không phải vì nấu ăn mà là vì đàn anh Hạo Hiên của cô

Hi Văn chen vào dòng người đi lên phía trước. Anh Hạo Hiên đang mang tạp dề nấu ăn, dáng vẻ của anh khác gì người đàn ông của gia đình chứ

Aww, mê quá đi thuiii!!!

Nỗi lòng của cô gái nào đó

Thế là cả buổi chiều ở câu lạc bộ nấu ăn, Hi Văn có tiếp thu được kiến thức nào, cô chỉ tiếp thu vẻ đẹp trai, sự dịu dàng hào quang toả ra từ đàn anh khoá trên.

Sau khi kết thúc buổi học nấu ăn cùng đàn anh ở câu lạc bộ, Hi Văn cứ lẽo đẽo theo sau tìm cách bắt chuyện với anh

Nên nói chuyện gì đây ta???

Đàn anh sắp đi rồi phải làm sao đây??

Cô cứ đi theo đàn anh mà không hề biết đã ra tới cổng trường. Đến khi nhận ra đàn anh chuẩn bị lên xe rời đi, Hi Văn liền chạy nhanh tới nhưng vẫn không kịp đã thế còn đụng trúng một khúc gỗ to lớn chắn ngang giữa đường

Cô xoa xoa trán mình, nhăn mặt tức giận quát

" Này!! Sao lại đứng giữa đường thế này, trúng người rồiiiii"

Tại hắn mà anh Hạo Hiên đi mất

Còn chưa kịp bắt chuyện, sao muốn có tình yêu khổ thế này

Khúc gỗ to lớn đó vẫn đứng im không nhúc nhích. Hắn chỉ đúc tay vào túi quần rồi nhìn xuống cái đầu phía dưới.

Hắn cao 1m85 còn cô chỉ có 1m55, chẳng khác nào cây tùng gỗ và con chim non cả.

Hắn nhìn cô cứ như một con nhóc đang nổi giận vì bị cướp mất đồ

Thấy hắn cứ im lặng, Hi Văn ngước mắt lên sau đó lại tiếp tục la mắng

"Anh đó, lần sau đi đường cẩn thận dùm tôi!!"

" Là em đụng trúng tôi trước!!!??" Giọng của Khang Dụ vừa phải, chậm rãi nhưng lại toả ra hàn khí khiến người nghe không khỏi thấy sợ

Hi Văn nghe giọng hắn, sóng lưng cô tự nhiên lạnh, cô nuốt ngụm nước bọt, trấn an bản thân

Đúng!! Phải bắt hắn xin lỗi mình mới được

" Anh đi đứng không nhìn đường, anh...xin lỗi đi" Hi Văn giọng run run nhưng vẫn hùng hồn nói, tay cô chống nạnh, mắt hất cao lên tỏ vẻ không sợ



Hi Văn không kịp đề phòng thì đã bị một bàn tay to lớn, ôm trọn vòng eo thon của cô kéo vào lòng ôm lấy

Hắn dùng tay vuốt ve mái tóc dài suôn mượt của cô, môi mỏng nhếch lên khiến cô giật mình sợ sệt nhưng vẫn trấn an, cố gắng đẩy hắn ra

" Buông ra, tên biến thái này!!!!!"

"Anh không buông, tôi hét lên đấy"

Khuôn mặt hắn vẫn thản nhiên, lời đe doạ của Hi Văn cứ như chẳng gây được chút sát thương nào cho hắn

" Em...Thích...tên đó??!!!" Hắn cố tình nói chậm rãi từng từ một để xem phản ứng của cô

Hi Văn hất tay hắn ra, cô dùng sức vùng vẫy, mày đẹp chau lại vì khó chịu

" Liên quan gì đến anh!!! Buông ra" Hi Văn nhấn mạnh hai chữ buông ra

Hi Văn càng vùng vẫy hắn càng siết chặt hơn. Khang Dụ cúi mặt xuống ghé sát tai cô giọng điệu chắc nịch khẳng định với Hi Văn

" Có liên quan !!! Bởi...vì EM.LÀ.VỢ.TƯƠNG.LAI.CỦA.TÔI."

Nói xong hắn liền hôn lên môi cô một nụ hôn nhẹ, phớt lờ qua giống như một cơn gió chỉ mơ màng lướt qua

Hi Văn cũng giật mình sau đó liền dùng tay đẩy hắn ra. Khang Dụ cũng thả lỏng tay để cô thoát ra

Vừa thoát ra cô liền dùng tay lau nụ hôn vừa rồi của hắn

Mặt Hi Văn đỏ bừng lên vì vừa tức vừa chẳng làm gì được hắn

Nụ hôn đầu của cô, vốn dĩ muốn cua anh Hạo Hiên rồi trao nụ hôn đầu cho đàn anh thế quái nào lại bị tên ất ơ ở đâu cướp mất

Chưa bắt hắn xin lỗi thì thôi đi còn bị hắn chiếm tiện nghi hết ôm rồi hôn

Đồ biến thái!! Hôm nay là ngày xui xẻo nhất trong đời cô vì gặp được hắn

" Lần sau còn để tôi thấy em tìm hắn, thì không đơn giản chỉ là hôn đâu!!!" Câu nói của hắn nghe qua tưởng chừng là giỡn với cô gái nhỏ nhưng thật ra rõ ràng là đe doạ

Hi Văn chẳng ở lại lâu. Cô biết trong 36 kế chuồng là thượng sách

Quân tử trả thù mười năm chưa muộn

Thế là Hi Văn liền dùng hết sức chạy khỏi nơi có mặt hắn.

Cô vừa chạy, môi nhỏ chề xuống, thầm nghĩ chắc chắn sẽ không bao giờ gặp lại tên biến thái đó